Members Login
Username 
 
Password 
    Remember Me  
Post Info TOPIC: Nguyễn Tất Nhiên


Trưởng Lão

Status: Offline
Posts: 441
Date:
Nguyễn Tất Nhiên


Nguyễn Tất Nhiên

Sầu Khổ Dịu Dàng



Những kỷ niệm đời xin hãy còn xanh
(Có một ngày mình bỏ trường bỏ lớp
Anh cũng đi như luật định trời dành
Em cũng đi như luật định trời dành)

Nắng bờ sông như màu trang vở cũ
Thuở học trò em làm khổ ai chưa ?
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bàn tay xương cầm hờ hẫng văn bằng

Em hãy đứng trước gương làm dáng
Tự khen mình đẹp quá đi em
(Lỡ mai kia mốt nọ theo chồng
Còn đôi chút luyến lưu thời con gái)

Em hãy ra bờ sông nhìn nắng trải
Nhớ cho mình dáng dấp người yêu
(Lỡ dòng đời tóc điểm muối tiêu
Còn giây phút chạnh lòng như ... mới lớn)

Mình hãy trách đời nhau nhiều hư hỏng
Rồi giận hờn cho kỷ niệm đầu tay
Thu miên man không thấy lá vàng bay
Anh phải nói: buồn chúng ta màu trắng

Tình cứ đuổi theo người như chiếc bóng
Người thì không bắt bóng được bao giờ
Anh muốn khóc trong buổi đầu niên học
Bởi yêu em nên sầu khổ dịu dàng

(1970)


__________________


Trưởng Lão

Status: Offline
Posts: 441
Date:
RE: Nguyễn Tất Nhiên


Cô Bắc Kỳ Nho Nhỏ



Đôi mắt tròn, đen, như búp bê
Cô đã nhìn anh rất ... Bắc Kỳ
Anh vái trời cho cô dễ dạy
Để anh đừng uổng mớ tình si

Anh vái trời cho cô thích mộng
Để anh ngồi kể chuyện nằm mơ
"Đêm qua có một chàng bươm bướm
Nguyện chết khô trên giấy học trò "

Anh chắc rằng cô sinh trong nam
Cảnh tượng di cư chắc lạ lùng ?
Khi nghe ai luyến thương Hà Nội
Chắc cô nghe bằng tim dửng dưng

Anh vái trời cho cô dửng dưng
Coi như Hà Nội - xứ hoang đường
Để anh còn dắt cô đi dạo
Còn rủ cô vào rạp cải lương

Anh vái trời cô thích cải lương
"Thích kẻ anh hùng diệt bạo tàn"
Mốt mai thê thảm quanh đời sống
Cô sẽ còn đôi chút lạc quan

Đôi mắt tròn, đen, như búp bê
Cô nhớ nhìn thiên hạ lận lường
Mà hãy nhìn anh cay lắm chuyện
Nhưng còn con trẻ chuyện yêu đương

(1973)


__________________


Trưởng Lão

Status: Offline
Posts: 441
Date:

Gái Bắc



Em nhớ giữ tánh tình con gái bắc
Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền
Nhớ khiêm nhường nhưng thâm ý khoe khoang
Nhớ duyên dáng ngây thơ mà xão quyệt
Ta cố dặn dò lòng nên tha thiết
Nên dễ dàng tin tưởng chuyện vu vơ
Nên yêu đương bằng gương mặt khờ khờ
Nên hùng hổ để đợi giờ thua thiệt
Hay tin em vừa thi rớt luật
Môi trâm anh tàn héo nụ xa vời
Mắt công nương thầm khép mộng chân trời
Ôi tội nghiệp lần dầu em thất vọng
(dù thật vậy cũng đáng đời em lắm )
Rớt di Duyên rớt để thương người
Ta thằng mang hận tú tài đôi
Tâm sự buồn không biết tìm ai kể lể
Chí lớn thôi đành cam rớt lệ
Ngày ta buồn thần thánh cũng thôi linh
Nếu vì em mà ta phải điên tình
Cơn giận dữ đã tột cùng mê muội
Thì đừng sợ Duyên ơi thiên tài yếu duối
Ta tre khô mối mọt ăn luồn
Dễ gãy dòn tơi tả miếng xương
Khi tàn bạo xiết cổ người yêu dấu
Em chằng bao giờ rung động cũ
Ta quanh năm nghiệt ngã với tình sầu
để trở về như một con sâu
Lê thân mỏng qua các tàng cây rậm
Nuôi hy vọng sau ngày mưa nắng lậm
Lá xanh em chưa vết lở loang nào
để ta thành thi sĩ nhất loài sâu
nhìn lá nõn tiếc thèm đâu dám cắn
Nếu vì em mà thiên tài chán sống
Thì cũng vì em ta ngại bước xa dời ...


__________________


Trưởng Lão

Status: Offline
Posts: 441
Date:

Về Trên Nạng Gỗ



Từ anh cất bước chinh nhân
Nàng làm thiếu phụ thương con xót chồng
Một mùa đông ... chín muà đông
Biên khu cách trở hơn ... đồng giấy xanh
Chín năm làm vợ nhà binh
Đồng lương vợ lính bốn con vẫn cười
Trời làm cho đám mưa rơi
Chín năm ai khiến nụ đời vừa tan ?
Quê hương sầu nát điêu tàn
Hậu phương tiếng hát buồn chan tháng ngày
Giã từ mái tóc thảo ngay
Giã từ vợ lính tháng ngày xanh xao
Nàng làm má rượu gái đào
Phấn son khách cũng cúi đầu nâng niu
Đời trên bạc lắm tiền nhiều
Nhớ đêm đô thị hơn chiều tắm con
Nghe vui kỷ niệm hao mòn
Đương xuân ai để héo hon tuổi đời
Giã từ tình nghĩa anh ơi
Phấn son em đã chọn đời cho thuên

Ngày kia lính chiến trở về
Với nghìn tâm sự cuối nghề đao binh
Về trên nạng gỗ mà nhìn
Chín năm chinh chiến thương mình làm cha
Chín năm chống nạng về nhà
Bốn con trên một tay bà run run
Hỏi nàng, mẹ bảo: theo chồng
Hỏi nàng, con nói: theo ông mất rồi

Hãy cười đi chiến binh ơi
Sá chi dâu biển dưới trời hợp tan
Bao nhiêu đau khổ trần gian
Gởi chàng cho trọn cưu mang kiếp người
Hãy cười đi chiến binh ơI
Trở về nay đã mắt người phế nhân
Đạn thù cắt mất một chân
Vợ tôi nay chọn ngoại nhân làm chồng

Về trên nạng gỗ mà trông
Lô nhô lãng đạo cong lưng bôn đào
Huân Chương Bảo Quốc đây sao ?
Hôm nay là tội giết bao ... "anh hùng"

Về trên nạng gỗ mà trông
Chín năm chinh chiến đeo tròng ngụy quân
Con thơ nhục nhã đến trường
Ê a phỉ báng máu xương cha mình
Cha "lính ngụy" - con tự nhiên
Thành phần không được ngóc lên làm người
Học vừa đủ biết đọc thôi
Đủ làm gia súc hiểu lời Đảng sai

Hãy cười đi phế binh ơi
Một tay cũng rán mà ... moi củ mì

Từ đây dỗ đói thường khi
Ru con tôi hát não nề ca dao


__________________


Trưởng Lão

Status: Offline
Posts: 441
Date:

Tàn Thu



Ôi những hàng cây nhung nhớ nhung
Có như ta đứng lạnh vô cùng
Có nghe sương tuyết làm hon héo
Chút gì màng muộn thuở thanh xuân

Ôi những hàng cây ngơ ngẩn ngơ
Có khổ đau nghe lá hững hờ
Có như ta nửa đời hiu hắt
Muốn chết, sau đôi bận giã từ ?

Ôi những hàng cây im đứng im
Ngùi tưởng bao nhiêu lá phụ tình
Có như ta đứng - tàn mơ mộng
Máu vẫn loang từ vết nhân duyên ?

Này những hàng cây đứng trơ xương
Có đứng như ta đứng nát lòng
Có như ta đứng chờ không hẹn
Một người ... không biết nhớ ta không ?


(Sarcelles, 25/11/79)


__________________


Trưởng Lão

Status: Offline
Posts: 441
Date:

Thấm Mệt Đầu Đời



Tình mới lớn, phải không em, rất thích?
Cách tập tành nào cũng thật dễ thương
Thuở đầu đời chú bé soi gương
Và mê mãi, dĩ nhiên làm lạ

Tình mới lớn, phải không em, rất lạ?
Cách tập tành nào cũng ngượng như nhau
Thuở đầu đời, chú bé ôm phao
Và nhút nhát, dĩ nhiên, ngập nước...

Tôi có cánh buồm táp về ký ức
Em có chỗ ngồi quên lãng như mây
Dù cát bụi nhiều phen dấy loạn
Cũng yên nằm mang phân bón cho cây

Nên bao giờ tôi cũng phải thương tôi
(Những ích kỷ nảy sinh sau lần thảm bại!)
Tuổi mười lăm giữa con trai, con gái
Đã rõ ràng ai khờ khạo hơn ai

Nên bao giờ tôi cũng phải thương tôi
(Những ích kỷ nảy sinh sau lần nhục nhã!)
Em có một đời trong xanh mơ đá
Tôi có ngàn năm lạc lõng sương mù

Tình mới lớn, phải không em, rất mỏng?
Cách tập tành nào cũng dễ hư hao
Thuở đầu đời cầm đũa thấp cao,
Và nâng chén, dĩ nhiên, đổ vỡ

Khi mòn mỏi nghe đời mình trắc trở
Hơn lúc nào, tôi quá đỗi thương tôi!!


__________________


Trưởng Lão

Status: Offline
Posts: 441
Date:

Thơ Say



1.
những tưởng học làm cao Bá Quát
nào hay uống rượu sầu thêm sầu
ta thấy mùa thu còn sáng lắm
sao người về như sợ gió đêm sâu
sao người về cho gỗ biết buồn đau !

2.
những tưởng học làm Vũ Hoàng Chương
nào hay uống rượu suốt đêm trường
em ơi rượu chẳng say người chết
đời vắng em rồi say nhớ thương !

ta thấy mùa đông chưa tuyết trắng
sao người về như sợi tóc phai sương
sao người về cho đôi ta lìa bạn
sao người về cho tóc sợ thời gian !

3.
những tưởng học làm Nguyễn Công Trứ
nào hay tri túc bất tri âm
ta thấy mùa xuân chưa kịp tới
sao người về như ngại nắng mong manh
sao người về cho Tử Kỳ bên mộ
khóc Bá Nha lệ xuống hoa tay mình
sao người về, sao người về đâu mất
ta thấy mùa xuân meo nấm tràn lan


__________________
Page 1 of 1  sorted by
 
Quick Reply

Please log in to post quick replies.

Tweet this page Post to Digg Post to Del.icio.us


Create your own FREE Forum
Report Abuse
Powered by ActiveBoard