Hỡi nàng ơi , quỹ tích của âm thanh Thuở song song trong khung cảnh b́nh hành Trong không gian đồng qui âu yếm hẹn Hai ta là một đẳng thức e thẹn Sống chung nhau hai vế một phương tŕnh Đợi ngày anh sung sướng chứng minh Anh nhớ em muôn đời làm định lư Phần phản đề xin em đừng đăng trí Lại gần đây dù một ép si lon Đứng bên kia giới hạn em buồn Đă bao lần anh tiếp tục nói luôn T́nh anh bằng lũy thừa vô cực T́nh cấp số cọng sai từng ngày một Không tương đương anh nguyện đạo hàm Xin nhắc em anh nguyên hàm chưa sún Bụng tuy to nhưng mặt hiền ít mụn Sao gần em em biến thành vô định Đẳng thức không với dạng thức vô cực Số em âm em ngại ǵ vô tỉ Cực ḷng anh là một kẻ t́nh si Tim anh rung không biết mấy chu kỳ Trong không gian đồng qui âu yếm hẹn Đôi ta là một đẳng thức e thẹn
Anh t́m em trên ṿng tṛn lượng giác, Nét diễm kiều trong tọa độ không gian. Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn, C̣n tất cả chỉ theo chiều hư ảo. Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo, Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ. Nghiệm số t́m, giờ chỉ có hư vô, Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích. Anh chờ đợi một lời em giải thích, Qua môi trường có ṿng chuẩn chính phương. Hệ số đo cường độ của t́nh thương, Định lư đảo, t́m ra v́ giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn, Tính không ra phương chính của cấp thang. Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng, Em trọn vẹn thành phương tŕnh vô nghiệm .
Toàn Phong
-------------------------
T́nh Toán Học
Vô danh
Đời tổng hợp bởi muôn vàn mặt phẳng Mà t́nh yêu là quỹ tích của không gian Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn Quanh quẩn chỉ một đường lượng giác Em không muốn cuộc đời toàn không số Sống kiếp tṛn công thức cộng, nhân, chia Cạnh góc ôi phức tạp vô cùng Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn Sống t́nh yêu chờ ṿng đời định tiến Đâu phải nghiệm số của đời trai Em muốn bên anh tận cực của thiên tài Để đo bán kính trần gian vũ trụ Nếu gịng đời toàn là thông số Bài toán t́nh thành vô nghiệm anh ơi! T́nh đầu là tam thức bậc hai Để có thể ngồi yên xét dấu Mà hai ta là kẻ chứng minh Đừng bao giờ đảo vế một phương tŕnh T́m đạo hàm ngồi yên suy nghĩ kỹ Sẽ thấy dần hệ số góc t́nh yêu Đừng vội vàng định hướng một hai chiều V́ t́nh ái có muôn ngàn hệ luận Lượng cuộc đời bằng ánh sáng lập phương Trung tuyến đây kẻ lấy một đường Trong mặt phẳng tương giao hai khóe mắt Anh chịu khó kẻ thêm đường thẳng góc Để tim em măi măi phụ kề anh Môi nở hoa ôi công thức trung thành Mặc thế sự ṿng tṛn ngoại tiếp Em sung sướng nhận ra đường tiếp diễn Của cuộc đời ta một hằng điểm điều hoà Em sung sướng vội đóng khung đáp số.
http://www.hoalu.org/newsletter/1/vps1tinh.htm
------------------------------------------
T́nh Toán Học
Tôi yêu em với t́nh yêu"Cố Định" Hiến dâng em hai nghiệm số "Âm Dương" T́m chu kỳ của "Hàm Số"tuần hoàn, Để im lặng một"Đường Cong" biểu diển Dùng"Định Lư" thay người câu ước hẹn Lấy"Lũy Thừa" làm dáng lá thư duyên Giải"Đạo Hàm" mong tiếp xúc cùng em T́m "Tọa Độ" của"Phương Tŕnh Toán Học" Tôi yêu em đôi mắt buồn"Lưu Động" Mũi dọc dừa"Thẳng Góc" với môi son Hàm răng đều như"Bậc Nghiệm Phương Tŕnh" Đôi mày liễu như"Chiều Cong Định Hướng" Tôi "Khai Triển" người yêu lư tưởng "So Sánh" rồi ghi chú nơi đây T́nh yêu này là"Phương Tŕnh Bậc Nhất" "Chứng Minh" rằng tôi hết dạ yêu em